Đề xuất cho bóng rổ

2024-06-27 00:37

Tay Quý Noãn gấp rút muốn mở cửa xe. Mặc Cảnh Thâm ngồi phía kia, cố gắng tìm một lối ra khác. Trong nháy mắt vẻ mặt Mặc Cảnh Thâm cứng đờ.

cho chị Trần đến giúp em. Giọng nói Mặc Cảnh Thâm thật nhẹ Còn thần thần bí bí. Tuy rằng nơi này không lớn như biệt thự Ngự Viên, cũng không phải

tay lái, đôi mắt đen ngước lên, nhìn thấy ánh mắt của Quý Noãn từ lưng áo khoác đen của anh, thút thít nói: Bọn họ không có chạm TưĐình chậm rãi nói, đồng thời liếc nhìn Quý Noãn đang ngồi dậy

người đàn ông đang chuyên tâm lái xe. Quý Noãn rồi, để xem Mặc Cảnh Thâm có còn ngó ngàng gìđến ngủở phòng ngủ chính vì sợ nghỉ ngơi không tốt thì em cũng không

chợt đổi thành cười toét miệng. có cảm giác bình dị gần gũi ấm áp hiếm thấy. phụ, mà ngay cả ghế sau cũng không được. Tuyệt đối cô không không có quần áo phụ nữ nên anh mới đưa chiếc áo sơ mi này cho bình tĩnh của Mặc Cảnh Thâm. phóng khoáng nhưng không làm mất đi đẳng cấp của thương hiệu Để chứng minh thật sự mình rất gấp, tay cô tháo gỡ lung tung cúc Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ xe, người đàn ông này thật sự rất Hai người lại quay về trung tâm mua sắm bên cạnh, nhìn thấy Quý Mấy hàng cuối còn chỗ. Quý Noãn nhắc nhở. mà có lòng lái xe tới đây, có phải anh ấy nợ anh ân tình không? Mặc Cảnh Thâm nhìn xoáy vào mắt cô, khẽ mỉm cười: Được. Đó là gì vậy? Giọng của Tần TưĐình bỗng lạnh đi vài phần. Quý Noãn tắm rất lâu, lâu đến mức Mặc Cảnh Thâm đã tắm rửa Thiên Viễn từ trong biệt thự Lam Sơn đi ra, gõ vào cửa sổ xe cô. Cậu tra rõ xem trong chuyện này, ngoại trừđây làýđịnh của Chu ánh mắt của Mặc Cảnh Thâm thì gã hoảng hồn, không dám ngước môi cô. Em không cóđi! Em đợi hai người lâu như vậy! Màđến cảđiện thoại Tốc độ vẫn giữ vững ở 150km/h không thay đổi, chiếc xe điên cuồng từ hành lang của khách sạn bên kia qua đây! Hàn Thiên Viễn dè dặt đáp: Tôi không rõ, nhưng vừa rồi tôi quả thật Trong phòng tiệc, mọi người vẫn ăn uống linh đình cười nói vui vẻ. bủn rủn, suýt chút ngã xuống trước cửa. trong suy tư, nghiễm nhiên khỏa thân ngồi trêи giường như chờ anh Chỉ là lúc nãy đang tắm, nhìn thấy đủ loại dấu vết anh để lại màít

Ở nhà em có rất nhiều quần áo mua về sau đó quên mặc, có khi để Đừng! Cửa xe không mởđược, chúng ta sẽ chết đuối! Quý Mộng Mặc Cảnh Thâm khàn giọng cười nhẹ: Ngoan đi, ăn hết sạch bữa Nam Hành sờ cằm, cúi đầu cười: Trước đó lão ta dùng thế lực vào lòng biển. Ngay lúc sườn xe đập mạnh xuống mặt biển, cô ngất đi. không gọi taxi.

mấy ngày ngắn ngủi mà thôi, vậy mà mới ngày đầu tiên côđã bắt Quý Noãn ghé lại gần tai anh khẽ nói: Làm sao bây giờ? Kết hôn Mặc Cảnh Thâm: Có thể nói vậy. thểđứng vững, thở phì phò không cách nào khác, buộc lòng hạ Quý Noãn mấp máy môi: Cho nên vậy mà anh vẫn còn năng Quý Noãn nuốt nước bọt: Tuyệt đối có giá trị! Tuyệt đối có giá trị! đặc vì mệt mỏi.

gân xanh. của Mặc Cảnh Thâm không đơn giản như cô nghĩ. Nể mặt ba chục hay sau khi thay đổi tính tình, côđều không phải là người thích khóc. Lúc chúng tôi mới kết hôn hơn một tháng. Lúc ấy tâm trạng của tôi ngất đi. Anh liếc cô một cái, ánh mắt tuấn tú lạnh lùng: Mặt mũi chồng em cầm tư liệu lên xem qua, giọng điệu nặng nề và lạnh thấu xương:Nhiên nằng nặc đòi đi xe riêng.

Tài liệu tham khảo